XtGem Forum catalog

hoavlog.wap.sh

game hack Cách Cài Game Và Ứng Dụng Có DATA - OBB
game hack Hướng dẫn cách cài đặt file APK trên Android
· » Thư Viện »
↓↓ Bà Xã Nghịch Ngợm. .! Em Là Của Anh
  Admin (Admin)
Lượt xem :

Bà Xã Nghịch Ngợm. .! Em Là Của Anh



-Voi con…em đừng vậy mà

Mạnh Khang kéo nó lại dìu nó vào giường mặc dù nó không chịu, cứ cố vùng ra khỏi cửa để đi tìm hắn, Mạnh Khang phải lớn tiếng mới trấn tĩnh được nó

-VOI CON, EM BÌNH TĨNH ĐI ANH MỚI NÓI ĐƯỢC CHỨ

Nó thở hồng hộc , hướng ánh mắt về phía Mạnh Khang nét mặt lo lắng gần như muốn khóc, Mạnh Khang ngồi xuống đối diện nó, 2 tay giữ 2 vai giúp nó dựa vào thành giường

-Gia Huy câu ta……

Nó nhổm người lên căng thẳng chờ câu trả lởi của Mạnh Khang….

-Gia Huy sao?

-hì hì, không sao, chỉ là hít nhiều khói quá nên giờ cần nghỉ ngơi lấy lại sức, ở phòng kế bên đó, anh vừa ở đó sang thăm em nè

Mạnh Khang mặt mày hớn hở thông báo tin vui cho nó, nó nhẹ nhõm thở ra rồi như nghĩ ra điều gì nó chạy xuống giường lao về phía cửa

-EM đi đâu vậy?

Mạnh Khang níu tay nó lại

-Em muốn tham Gia Huy..

-Cháu nói chuyện với bác một chút được chứ?

Lúc này nó mới nhớ ra sự có mặt của người đàn ông lạ mặt, quay lại nó nhìn người đàn ông một lần nữa rồi quay sang Mạnh Khang ánh mắt như muốn hỏi “đây là ai”

Mạnh Khang hiểu ý, một lần nữa kéo nó ngồi xuống giường

-Voi con , chắc em không nhớ người này hả?

-………gật gật

-Đây là cha của Gia Huy đó Voi con.

Nó tròn mắt sau lời giới thiệu của Mạnh Khang

-Cha…chào ..cháu chào bác!

Ông Trần nhìn vẻ lúng túng lắp bắp của nó mỉm cười.

-chắc cháu không nhớ bác đâu, bây giờ bác tự giới thiệu lại, bác là cha của Gia Huy

-Cha chồng tương lai của em đó –Mạnh Khang thêm vào

-Sao? Cha..cha chồng? Nhưng..nhưng….

-Sao vậy cháu?

Ông Trần tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn Mạnh Khang rồi nhìn sang nó mắt cũng đang tròn xoe

-Sao vậy? Mạnh Khang và Gia hUy không nói gì với cháu sao?

-Chuyện này…..

Nó đang lắp bắp thì Mạnh Khang đỡ lời cho nó

-Có mà, chúng cháu có nói rồi, Voi con cũng đồng ý cuộc hôn ước rồi bác à.

-Ha ha, tốt, tốt lắm.

Mặt ông Trần dãn ra, nhìn nó ông TRần mỉm cười

-Nếu vậy thì không có gì đáng lo ngại nữa, cháu cứ dưỡng sức đi, Gia Huy cũng vậy, còn lễ đính hôn một tuần sau cứ để Bác

-CÁI GÌ????………LỄ…LỄ ĐÍNH HÔN???

-Ừ, cháu đừng lo , bác sẽ cho người chuẩn bị thiệt chu đáo không để cháu thiệt thòi đâu. Bây giờ cháu chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được rồi.

-Đúng đó Voi con.

Ông Trần và Mạnh Khang nhìn nó với ánh mắt hào hứng, còn nó thì hông hiểu chuyện gì đang diễn ra, trong đầu câu hỏi to tướng cứ lượn lờ:

-“VẬY LÀ SAO? HÔN ƯỚC NÀY LÀ THẬT HAY GIẢ ĐÂY?????”Bà xã nghịch ngợm, em là của anh – Chương 39
-Nè Voi con em làm gì cứ ngẩn ngơ mãi vậy?

Ông Trần về rồi mà nét mặt nó vẫn không thay đổi. mọi việc quả thật vô cùng khó hiểu đối với nó. Nó quay sang Mạnh Khang

-Mọi chuyện là sao ?

Mạnh Khang nhìn nó nhún vai:

-Là vậy chứ sao!

-Nhưng tại sao…tại sao hôm trước….vậy hôn ước là thật sao?

Mạnh Khang nhìn nó chuyển sang vẻ mặt trách móc:f

-Chứ em nghĩ bọn anh xí gạt em hở? Mà ai nói với em rằng hôn ước là giả vậy?

Nó không trả lời, tất nhiên người nói cho nó tất cả nhũng điều đó không ai khác chính là Đại Ảnh, trong đầu nó bỗng lóe lên 1 chút hy vọng:

-Vậy là Gia Huy không lừa em? Vậy chuyện ba mẹ em….

Mạnh Khang ngần ngại tránh nhìn ánh mắt long lanh của nó, giọng nói có phần nhỏ hơn:

-Không, chuyện ba mẹ em cũng là … thật!

-Ờ….Vậy sao! –Khuôn mặt nó dần chuyển sang có phần hơi thất vọng rồi nhanh chóng nó đặt ra một câu hỏi khác cho Mạnh Khang

-Đúng là hôn ước có thật sao? Tại sao hôm đó….

-hơi..i…i… không nhớ sao? Hôm đó em mất bình tĩnh nên không chịu nghe ai giải thích thì làm sao bọn anh nói gì được nữa. HÔm sau Gia Huy tới đón em về nhưng em đi mất rồi.

Bây giờ nó mới nghĩ lại, quả thật lúc đó hắn đã muốn giải thích cho nó nhiều lần nhưng lần nào cũng đều bị nó từ chối thẳng thừng, cũng không thể trách nó được, bỗng nhiên phát hiện ra bản thân chẳng còn ai trên cõi đời này mà người giấu nó điều đó bấy lâu lại là người nó tin tưởng nhất, thì làm sao mà không bị đả kích, làm sao còn bình tĩnh , còn tâm trạng nghe giải thích nữa. Nó dựa lưng vào thành giường thở ra có phần mệt mỏi.

-Em sao vậy? không đi thăm Gia Huy nữa sao? –Mạnh Khang tò mò nhìn nó

-Chắc để sau , bây giờ cứ để anh ấy nghỉ ngơi đã. Hai ngày qua dài quá….

Nó ủ rũ định ngả lưng xuống giường thì bỗng giật mình , nhổm dậy nó hỏi Mạnh Khang:

-À, còn Đại Ánh….à không…Đại ẢNh thì sao? Cô ta đâu rồi?

-À, cô ta cũng không sao , không có gì nghiêm trọng, nhưng tỉnh lại trước em và trốn đi đâu mất rồi không ai thấy hết.

Nó thở ra nhẹ nhõm, dù sao nó cũng không muốn có chuyện gì xảy ra với Đại ẢNh. Nó nhìn Mạnh Khang không khỏi thắc mắc:

-Vậy chuyện lúc đó như thế nào? Sau khi Khải Tuấn đưa em ra thì lại vào cứu Gia Huy Và Đại ẢNh hà anh?

-Ờ..cái đó….

Cạch****

Mạnh Khang chưa kịp nói hết câu thì cửa phòng bệnh bật mở từ bên ngoài, không ai khác là Khải Tuấn vào thăm nó, thấy vậy Mạnh Khang đứng dậy gật đầu chào Khải Tuấn rồi nhìn nó mỉm cười không quên một cái nháy mắt:

-Khải Tuấn đến rồi, có lẽ để cậu ấy kể lại cho em nghe thì hay hơn.Thôi anh sang xem Gia Huy tỉnh chưa nhé!

-Vâng! À Mạnh Khang…..ờ…có gì thì báo em biết với nha!

-Ok Voi con!…

Mạnh Khang đi ra rồi cẩn thận đóng cửa phòng bệnh. Để nó và Khải Tuấn ở trong.

Khải Tuấn nhìn nó dịu dàng như mọi ngày:

-Em khỏe hơn chưa? Anh có mua nhiều cam cho em lắm nè.

-Vâng, cám ơn anh.

Khải Tuấn ngồi gọt cam cho nó, nó nhìn mãi mới mở lời:

-Anh kể …kể cho em nghe chuyện lúc ở ngôi nhà đi, sao anh cứu được họ vậy?

-Vỉ…anh là siêu nhân mà!-Khải Tuấn mỉm cười nét mặt nửa thật nửa đùa làm nó tròn mắt

-Sa..o ….sao?

-Ha ha anh đùa em thôi, thật ra anh chỉ cứu được em chứ không cứu Đại Ảnh và Gia Huy vì lúc đó lửa to lắm anh không vào được.

-Sao? không phải anh cứu thì là ai?

Nó tròn mắt nhìn Khải Tuấn, trong khi Khải Tuấn thì vẫn tập trung vào quả cam, nhưng không quên trả lời cho nó

-Là người của Ông Trần, cha của Gia Huy đó.

-Sao? Sao bác ấy lại biết Gia Huy đang ở đó và sắp bị….???

Nó càng ngạc nhiên cực độ trước sự ứng cứu quá kịp lúc của Ông Trần.

-Anh nghe Mạnh Khang nói lúc em bỏ nhà đi thì cũng là Lúc Quốc Minh lợi dụng cơ hội muốn đối phó Gia Huy, thấy vậy Mạnh Khang đã liên lạc kêu ông Trần về đây….

Đưa cho nó miếng cam Khải Tuấn nói tiếp:

-Lúc em và Gia Huy bị Đại Ảnh nhốt trong căn nhà cũng là lúc ông Trần về tới sân bay. Nghe Mạnh Khang kể lại tình hình ông Trần rất muốn tới đây nhưng phải về công ty giúp Mạnh Khang đối phó Quốc Minh trước nên đã cho 2 vệ sĩ thân tín nhất gấp rút tới đó cứu em và Gia hUy. Lúc anh vừa đưa em ra thì bọn họ ập tới xông vào cứu Gia Huy và Đại Ảnh.

-Ôi…thật là may quá- nó thở ra kèm theo nụ cười hiếm hoi trong mấy ngày nay. Khải Tuấn thôi gọt cam nhìn nó:

-Ừ, rất may vì họ vừa ra là ngôi nhà sập ngay sau đó.

-Nguy hiểm quá vậy, may mà không ai bị gì cả. Khải Tuấn em phải cám ơn anh, nếu không có anh thì…..

-Tiểu Du….

Nó đang cười nói thì Khải Tuấn kêu tên nó vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn , nó lo lắng hỏi?

-Sao vậy anh?

-Tiểu Du à, bây giờ em đã biết tất cả về gia đình em, biết Gia Huy giấu em suốt thời gian qua , chỉ có điều em chưa hồi phục trí nhớ mà thôi, nhưng điều đó bây giờ có lẽ cũng không còn cần lắm nên…....
Đánh Giá Của Bạn
Truyện Cùng Thể Loại
· Mail: hoahiep.vip@gmail.com
► Những nội dung trên wapsite được sưu tập từ nhiều nguồn trên internet ...
► View : +209(27831) | sitemap.xml | urllist.txt
► Loads : 0.00045/s | 6.8% | robots.txt | sitemap.html

Thank to : Xtgem.com