Polly po-cket

hoavlog.wap.sh

game hack Cách Cài Game Và Ứng Dụng Có DATA - OBB
game hack Hướng dẫn cách cài đặt file APK trên Android
· » Thư Viện »
↓↓ Cuộc so tài học đường
  Admin (Admin)
Lượt xem :

Cuộc so tài học đường


Nhưng vấn đề ở đây là cái bí mật ấy đã được ‘bật mí’…và người ‘đào’ ra

ko ai khác chính là hai anh chàng điển trai nhất của chúng ta: Kim Huyền Ảnh và Kỳ Thiên Văn….
Wow, đến nó cũng khó mà tin được…thì hỏi ai dám tin nào, nhưng đó là chuyện mà nó phải chấp nhận…đúng là nó – đã – thua rùi….T.T…
“Nói thật là cháu rất giỏi khi phát hiện ra chúng”
“Có gì đâu ạ, thật ra cũng ko khó đoán lắm”
“Dù vậy, nhưng so với những người mà chú gặp thì cháu xuất sắc hơn nhiều”
“Ha ha…chú quá khen…”
……………………………

Cạch…cạch…
Trong khi hai người bọn họ đang mãi miết nói chuyện, người này ‘ca tụng’ người kia thì nó – nhân vật đáng nhẽ cũng góp ko ít công sức trong chuyến đi này lại đành ngồi im lặng trên chiếc ghế mây ngoan ngoãn cắn móng tay…
Thật là tức quá đi mất…tức chết đi được…
Ngẫm đi ngẫm lại cái ca khúc này gần chục lần mà vẫn ko thể nào ‘thấm’ nỗi…Nhưng nếu xem xét lại cho đàng hoàng thì nó thua hắn xa thật…về cả sự nhạy bén đến từng chi tiết và cảmột bộ não tư duy mạch lạc nữa…
Cố gắng tập trung tinh thần và hồi tưởng đến sự việc lúc đó, nó bắt đầu nhận ra:
“Càng nghĩ càng tức!!!”
……………………………

Trong thời khắc mà nó nghĩ mình ko thể làm gì được nữa, tự phó mặc cho số phận và đành ‘ngậm ngùi’ đánh một giấc ngon lành từ lúc nửa đêm cho đến sáng….thì hai tên ấy – Kim Huyền Ảnh và Kỳ Thiên Văn lại âm thầm bí mật điều tra vụ kỳ lạ này…
Rõ ràng là ngay từ đầu, họ đã có chủ đích…
Họ giả vờ chạy tán loạn nhằm chia cắt bọn Tử Ân, Tố Tố, Lâm Dĩ Kì và Hứa Gia Lạc ra, khiến cho những ‘tay săn người’ ấy bị mất phương hướng mà chỉ đuổi theo họ…có lẽ họ muốn bảo vệ bạn bè và muốn tự mình xử lí chuyện này nhưng trớ trêu thay trong lúc đó nó cũng đang chạy theo họ…nêncũng bị rượt theo luôn…
Về việc bị bắt lại trong một tấm lưới đã được giăng sẵn cũng là do chủ ý của Kim Huyền Ảnh – mãi sau này nó mới biết…
Hắn đã nhìn thấy được cái bẫy nhưng vẫn một mực lao vào thay vì chọn con đường khác…hóa ra là để bọn người kia dẫn tụi nó về ‘căn cứ’ của chúng.
Nó phải công nhận lúc đó hắn thật mạo hiểm làm sao??? Nếu như bọn chúng ko đem tụi nó về mà xử luôn ngay tại đó thì coi như toi cả lũ…
Về sau hỏi thì hắn chỉ nói: “Có người đẹp như cô làm sao chúng nỡ giết ngay được…T.T…” và quả nhiên dự đoán của hắn trúng phóc.
Tên này to gan thật!!! Hên là hắn đoán đúng chứ nếu ko thì người được ‘bêu’ đầu tiên là nó đây chứ ai…dám đem mạng sống của ta đây ra đùa giỡn, nếu chẳng may làm ‘ma’ thật thì đảm bảo người đầu tiênmà nó ‘ám’ sẽ là hắn đấy…
Trên đoạn đường đi về ‘căn cứ’, Kim Huyền Ảnh và Kỳ Thiên Văn như hai con heo sắp chết, nằm ì ra cho bọn người kia lôi đi như cây chổi quét nhà, dù nó kêu hay đá, vặn, nhéo đau điếng cỡ nào cũng ko tỉnh…
Họ làm như mình là ‘thư sinh’ yếu đuối, chỉ biết học biết hành chứ chả đá động gì đến mấy môn võ nghệ dzậy…Làm như nó đây ko biết gì về lịch sử karate hào hùng của họ sao…hai anh chàng đai đen???
-.- Nó ko ngờ chiêu thức của họ còn lợi hại hơn nó gấp mấy lần, ‘người ta’ chỉ để ý đến nó, người còn đủ sáng suốt để nghĩ ra một kế hoạch đào tẩu cực kì thông minh chứ ai lại để ý đến hai tên con trai vô dụng đang nằm lăn cù ra đất thế kia…
Nhưng xin thưa là chuyện ko phải như bề ngoài mà nó thấy đâu, họ chỉ ‘làm bộ làm tịch’ thế thôi, đến đêmthì cuộc hành trình điều tra mới bắt đầu được bấm nút…
‘Bấm nút’…chính xác là cái từ này…
Đợi cho nó đã ngủ say, họ bắt đầu tháo trói cho mình, một việc rất dễ dàng và họ có thể làm ngay từ đầu nhưng họ lại đợi đến lúc này…
Ko ai biết họ sẽ làm gì và họ cũng chưa định hướng được kế hoạch cho đến khi tay của Kỳ Thiên Văn vô tình chạm vào công tắc của tầng hầm ngay tại vị trí họ đang đứng…
Cánh cửa mở ra một lối đi nhỏ dẫn xuống lòng đất, cả hai anh chàng cùng nhìn nhau một lúc và quyết định xuống dưới xem xét…
Đúng lúc đó, đám người – giờ còn được gọi là thuộc hạ của tên quỷ râu ria…chúng đã phát hiện ra hai người họ…Kim Huyền Ảnh nhanh tay đẩy Kỳ Thiên Văn xuống dưới, vẻ mặt ko một chút gì sợ hãi:
“Đi đi…ở đây giao cho tôi”
“Mỹ Lan thì sao?”
“Yên tâm đi…Oái!!!”
“…”
Trong nháy mắt, Kim Huyền Ảnh bị cả đám lao vào như bọn thú đang đói bỗng tìm được con mồi lí tưởng…vì quá bất ngờ nên hắn ko thể xoay sở tình thế nên bị đấm một cú vào mặt…tức thì một tên to con ghì chặt hai tay của hắn mặc cho mấy tên còn lại đánh ‘bốc’ tơi tả vào lồng ngực…
Kỳ Thiên Văn thấy thế liền lao vào ngay cứu bạn, cả hai liên thủ tung mấy cú đá xoáy liên hoàn vào chúng khiến cả đám lăn cù ra đất, mồm còn ngáp ngáp…
“Yeah!!!”
Hai anh chàng chưởng tay chúc mừng…đồng thời nhìn lại nó…
Bỗng Kim Huyền Ảnh lên tiếng:
“Thôi cậu ở đây coi chừng cô ấy đi, để tôi đi xuống xem sao”
“Sao hồi nãy cậu đòi ở đây mà?” Kỳ Thiên Văn giơ tay chặn đường Kim Huyền Ảnh…hai ánhmắt đụng nhau.
“Lúc đó là vì có bọn lính, tôi sợ cậu ko đánh lại chúng thôi” Hắn cười nhạt.
“Cái gì? Hồi nãy tôi còn cứu cậu đấy nhé!!!”
“Chuyện ngoài ý muốn thôi chứ tôi biết nếu đấu tay đôi cậu ko bằng tôi đâu…Cậu ở lại đi, nếu tôi một đi ko trở lại thì cũng còn có cậu bảo vệ cô ấy”
“…”
Nói rồi ko đợi phản ứng của Kỳ Thiên Văn, Kim Huyền Ảnh dò theo ánh sáng của mặt trời chiếu vào ngay tâm cánh cửa mà đi xuống…bóng của hắn từ từ khuất dần để lại cái bóng đứng trên đó còn đang bất động và một cái bóng khác nằm dài trên đất ko biết gì…

———————————-

Cứ tưởng càng đi sâu ánh sáng sẽ hẹp dần, ai dè…ở dưới lòng đất này lại có một căn phòng cỡ lớn tràn đầy ánh sáng….chúng khiếncho Kim Huyền Ảnh phải hoa hết cả mắt…
Có lẽ hắn đã dự đoán được cái bí mật ấy là gì??? Nhưng đến đây rồi, thì cái dự đoán ấy như bị gió thổi tung lên hết, ko còn một mảnh nào còn sót lại…nói đúng hơn là chúng hoàn toàn sai bét…
Một căn phòng tương đối sạch sẽ hơn cái căn nhà trên nó, mặt dù ánh sáng ko phản chiếu qua các khung cửa sổ nhưng chúng có từ những chiếc máy phát sáng nhân tạo hiện đại…
Cạch…
“Ôi trời!”
Hắn vừa chạm phải một vật gì đó…nhìn kỹ hóa ra là một chiếc máy quay phim đặt sát ngay vách tường…
Kế bên đó là một kệ đầy sách…những tờ tạp chí điện ảnh với những ngôi sao trẻ đầy triển vọng của năm, những cuốn băng ghi hình của họ, có những cuốn băng hậu trường Hollywood…và còn nhiều thứ lặt vặt liên quan đến nghệ thuật…
Tự nhiên trong hắn nảy lên cái ý nghĩ khiến hắn phải bật cười thành tiếng:
“Thì ra là dzậy…-.-…”
Quay trở lại với hiện tại…
Tất cả bây giờ là tám người đang ngồi xung quanh một chiếc bàn rộng lớn, trên bàn trải một chiếc khăn trắng tinh thoang thoảng mùi hương của các loại hoa hồng…
Không khí trở nên dễ chịu hẳn, tâm trạng con người cũng thoải mái hơn…họ nói chuyện tự nhiên và thân thiện đến bất ngờ…
“Trời ơi! Hóa ra chú là đạo diễn hả???”
“Phim kinh dị nữa mới ác chứ!!! O,O”
“Chú làm ghê quá đi mất!”
“Tụi cháu chạy đến bỏ cả dép đây này!”
“Đến giờ mà vẫn còn nổi da gà ấy…T.T”
“…”
Hai bà b...
«1 ... 313233
Đánh Giá Của Bạn
Truyện Cùng Thể Loại
· Mail: hoahiep.vip@gmail.com
► Những nội dung trên wapsite được sưu tập từ nhiều nguồn trên internet ...
► View : +80(27702) | sitemap.xml | urllist.txt
► Loads : 0.00029/s | 4.4% | robots.txt | sitemap.html

Thank to : Xtgem.com