XtGem Forum catalog

hoavlog.wap.sh

game hack Cách Cài Game Và Ứng Dụng Có DATA - OBB
game hack Hướng dẫn cách cài đặt file APK trên Android
· » Thư Viện »
↓↓ Bà Xã Nghịch Ngợm. .! Em Là Của Anh
  Admin (Admin)
Lượt xem :

Bà Xã Nghịch Ngợm. .! Em Là Của Anh



-Đùa thôi, em phải hôn anh chứ, nhất định phải hôn…

Lần này rút kinh nghiệm hắn không vội vàng nhắm mắt nữa. nhưng nhìn nó không có vẻ gì là xí gạt hắn “tập 2” cả. Nó cúi sát mặt hắn, mắt nhắm nghiền và

Bụp…..

Mắt hắn từ nãy giờ mở to không hề chớp, và đang “hồi gây cấn” thì nó lại gục mặt xuống vai hắn ngáy o o. Sau một lúc ngỡ ngàng hắn bật cười

-Cái cô nhóc này, làm mình hồi hộp quá…

Như nhớ ra mình vừa thêm 2 từ “hồi hộp” vào từ điển hắn nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm trang.

Bế nó vào xe hắn ra lệnh:

-Về nhà!

*NỬA TIẾNG SAU:

-Thiếu…thiếu gia? Sao cậu ở đây?

Hắn về nhà lúc này đã khiến nhiều người ngạc nhiên lắm rồi, đằng này trên tay còn “bồng bế” thêm nó nữa.

Mạnh Khang và Bảo Như cũng mắt tròn mắt dẹt

-Chỉ bị sao vậy anh?

-Cậu làm gì mà “voi con” bất tỉnh luôn vậy?

Hắn muốn thoát khỏi vòng vây “tò mò” hắn nhanh chóng bế nó lên lầu chỉ nói ngắn gọn:

-Say rượu!

-OMG! Voi con “quậy” zữ hen?

Mặc kệ Mạnh Khang châm chọc phía sau hắn nhanh chóng bế nó lên phòng … hắn.

Dường như một tuần qua ngày nào cũng ngủ cùng một giường với nó hắn đã quen rồi,nên dù về nhà hắn cũng không nỡ từ bỏ cảm giác ấm áp và mùi hương dịu dàng tỏa ra từ tóc nó. Khuôn mặt thanh tú củng hơi thở đều đặn làm dịu trái tim hắn.

Hôn nhẹ lên trán nó ánh mắt hắn dịu dàng:

-ngủ ngoan nhé vợ ngốc!

Trên ghế, một người ngồi đó ánh mắt đầy sát khí, thản nhiên nhìn đám tay chân đánh đập, hành hạ dã man 3 người đàn ông.

-Muốn phản tổ chức à?

-Xin…xin..cậu, chúng tôi chỉ muốn rút ra …thôi

-Hừ…được, nếu sau đêm nay các người còn sống tôi sẽ cho phép.

Chỉ vậy thôi 3 người kia tiếp tục chịu đựng những đau đớn xác thịt. một tên tay chân bước tới gần hắn nói nhỏ gì đó vào tai, chỉ thấy hắn nhếch môi nham hiểm:

-Về rồi à. Vậy Cho hắn nghỉ ngơi vài ngày đi. Trong lúc đó tìm người này.

Tên kia cầm lấy bức ảnh rồi cúi người đi ra.Bà xã nghịch ngợm, em là của anh – Chương 23
*BUỔI SÁNG:

Nó thấy mắt cay xè, đầu hơi choáng váng. Cố gắng mở mắt , nó hơi ngạc nhiên vì khung cảnh xung quanh:

-Sao lại ở đây?

Gượng người ngồi dậy nó bước xuống giường lẩn thẩn về phòng làm vệ sinh cá nhân. Hình như “voi con” không hề nhớ gì về chyện “động trời” tối qua.

Nó thản nhiên bước xuống nhà, Mạnh Khang nhìn nó đầy ẩn ý:

-Chào buổi sáng voi con! Hôm qua vui quá hen?

-Anh nói lảm nhảm cái gì vậy?

Nó chau mày ngồi vào bàn ăn để ý thấy ánh mắt mọi người trong nhà nhìn nó lạ lắm.

Bảo Như hỏi nó:

-Chị không nhớ gì sao?

-Nhớ gì?

Nó vẫn ngơ ngác đến tội nghiệp, Mạnh Khang tỏ vẻ bí hiểm:

-À,không. Không có gì

-Hôm nay mọi người sao vậy?

Nó đảo mắt nhìn quanh nhưng không ai…dám nhìn lại nó trừ Mạnh Khang đang nhìn châm chọc. Đang tò mò thì một giọng nói lạnh băng quen thuộc cất lên, một bàn tay từ phía sau xoa đầu nó

-DẬy rồi à “chân voi”!

Quay qua thấy hắn nó trả lời lấy lệ rồi tiếp tục chìm đắm trong tò mò.

-Ừa.
1s
2s
3s

-HẢ?????SAO….SAO ANH LẠI Ở NHÀ????……….

Nó như gặp ma bật dậy khỏi ghế. Khác với nó hắn điềm nhiên ngồi vào bàn ăn nhăm nhi tách caffe theo thói quen. Dành thời gian cho nó…kích động.

-VẬY?…VẬY LÀ SAO?….ANH PHẢI Ở BỆNH VIỆN CHỨ???

Sợ nó “lòi” lun con mắt ra ngoài hắn giải thích:

-Anh xuất viện rồi!
-Khi…I nào?

-TỐi qua.

-Bác sĩ cho anh về hả?

-Không

-CHỜI….VẬY SAO ANH DÁM TRỐN VIỆN?

-Em làm gì giữ vậy? anh có bị thần kinh đâu mà phải đợi cho phép mới được về.

-Nhưng….g…g….g

Hắn nhìn nó nở nụ cười “hơi hơi gian”

-Với lại chính em nói muốn anh về nhà cùng em mà.

Nó ngớ người….Mạnh Khang được dịp cạch khóe :

-Em thật sự không nhớ gì sao?

-Gì…ì…?

-HÔm qua em say rượu, Huy đưa em về

-CÓ..CÓ CHUYỆN ĐÓ SAO?

Nó quay sang hắn ánh mắt “cầu cứu”, hắn thản nhiên ‘vùi dập hy vọng” của nó

-Đúng!

-TRỜI…I….I….I…I

Mạnh Khang lại giúp nó:

-Hôm qua chắc em vui lắm?

-Hả????

-Em có ….làm gì Gia Huy không vậy?

-Làm gì là làm gì? Anh đừng có nói bậy!

Mạnh Khang đương nhiên không tin nó, tên này moi móc từ phía khác: hắn:

-Thật không Huy?

Bỗng nhiên nhờ nó hắn thành tâm điểm của mọi người, lại một “phát ngôn shock” nữa, hắn khẳng định:

-Hôm qua em đè anh xuống, đòi….

-ĐI THÔI!

Chưa nói hết câu nó đã bịt miệng hắn kéo đi mất, một câu nói trong sáng bị nó cắt ngang làm mọi người trong nhà có những “suy nghĩ đen tối” và sâu xa hơn.

Nó lôi hắn ra vườn

-Anh định bôi bác em đó ha? Em mà lại đi ….đòi…..đòi….MẤY CHUYỆN ĐÓ HẢ????

-Chuyện đó là chuyện gì?

-Thì…thì chuyện…chuyện. vậy hồi nãy anh muốn nói gì?

Hắn đắc ý nhìn nó:

-Mà nói gì bây giờ không quan trong nữa, mọi người ai cũng hiểu vậy rồi.

-Hả…ả….Anh thật đáng ghét

Nó ấm ức lấy chân đá thật mạnh vào chân hắn

-Á…em giỏi lắm, anh sẽ cho anh biết tay

-Lêu lêu…

Nó nhanh chân chạy thiệt lẹ để hắn tức tối, không chịu nổi hắn rượt theo nó

-Chân voi, đứng lại đó ngay

-Đừng hòng

Hắn rượt nó chạy lòng lòng trong vườn, nhưng theo lẽ dĩ nhiên chân hắn dài hơn cũng đồng nghĩa việc hắn chạy nhanh hơn.

Biết vậy nó càng tăng tốc, nhưng xui cho nó, vấp phải cái ống nước nó chúi nhủi về phía trước.

-Cẩn thận kìa!

-Á..á…

Nó nhắm mắt lại chờ đợi cú tiếp đất , nhưng không như nó nghĩ, mặt đất không đau lắm mà còn … bít thở???

-Ủa…kỳ vậy?

Mở mắt nhìn thì ra nó không “đáp đất” là nhờ hắn đưa người vào đỡ cho nó.

Tình thế quen thuộc này làm nó “sáng dạ” hẳn, hình ảnh “đáng yêu” hôm qua lại hiện về. bây giờ thì không cần ai nhắc nó cũng nhớ, nhớ như in và mắc cỡ khủng khiếp

-Á…Á….Á…Á….

Nó la thất thanh rồi bỏ chạy mất, hắn không hiểu có vần đề gì với “tư tưởng” của nó, lắc đầu khó hiểu

-CÔ vợ ngốc bị gì vây????

Khỏi nói cũng đoán được nó “khổ sở” như thế nào, lên phòng đóng sập cửa nó bù lu bù loa trên giường:

-Trời ơi, sao lại như vậy? Đường Du, bản thân háo sắc lại không biết kìm chế để ra nông nỗi như bây giờ….ui biết giấu mặt vào đâu đây…#$%^*****@%^&**(((&%$$

Cộc…cộc…

-ĐI DÙM ĐI MÀ!!!

-Ơ…em nè chị

Nghe tiếng Bảo Như nó đau khổ ra mở cửa “đón khach”, cửa vừa đóng nó ôm Bảo Như khóc như mưa

-Hu hu hú hú….Chắc chị không sống nổi nữa Như ơi…hic hic

Bảo Như nhịn cười trước hành động thái quá của nó an ủi:

-Có sao đâu, chị đừng nghĩ tới nữa mà

-Hic…hic nhưng nhất định Mạnh Khang và mọi người trong nhà sẽ chọc chị. Nhất là Mạnh Khang đó.hu hu hu

-Chị yên tâm, em sẽ kêu anh Khang không được chọc chị nữa.

-Hic…hic thật nha!

-Thật, em sẽ “bảo kê” cho chị

-Bảo Như…..

Nó làm mặt mèo con được sữa làm Bảo Như rùng mình

-Không cần dùng bộ mặt đó với em đâu

Nhờ câu “bảo kê” của Bảo Như nó thấy an tâm đôi chút. Bảo Như nhìn nó hớn hở:...
«1 ... 3132333435 ... 56»
Đánh Giá Của Bạn
Truyện Cùng Thể Loại
· Mail: hoahiep.vip@gmail.com
► Những nội dung trên wapsite được sưu tập từ nhiều nguồn trên internet ...
► View : +3(28169) | sitemap.xml | urllist.txt
► Loads : 0.00044/s | 6.6% | robots.txt | sitemap.html

Thank to : Xtgem.com