pacman, rainbows, and roller s

hoavlog.wap.sh

game hack Cách Cài Game Và Ứng Dụng Có DATA - OBB
game hack Hướng dẫn cách cài đặt file APK trên Android
· » Thư Viện »
↓↓ Đến Lượt Em Yêu Anh
  Admin (Admin)
Lượt xem :

Đến Lượt Em Yêu Anh



Hà Tử Nghiệp cúi xuống khẽ hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, thay áo ngủ leo lên giường, đem cô ôm vào trong ngục cũng nhắm hai mắt lại, cô muốn ngủ thì anh sẽ thao cô cùng ngủ, không có cô léo réo bên tai, anh cũng không muốn tỉnh. Lâm Cảnh Nguyệt bị động tác của Hà Tử Nghiệp kinh động, hơi mở mắt, mờ mịt nhìn người đang cố sức ôm chặt mình mơ mơ màng màng nói: “Về rồi. . .”

“Ừm, ngủ đi.” Hà Tử Nghiệp nắm tay thật chặt để cô dán chặt lên cơ thể mình, Lâm Cảnh Nguyệt không biết lầm bầm câu gì liền ngủ tiếp. Trong phòng, thời gian lẳng lặng trôi, lại giống như đang ngừng lại, an nhiên mà tốt đẹp.

Trước sinh nhật Hà Tử Nghiệp một ngày, Lâm Cảnh Nguyệt làm như không nhìn thấy ám hiệu liên tiếp của anh, việc làm vẫn cứ làm, không hề có ý định chuẩn bị tặng quà gì cho Hà Tử Nghiệp, Hà Tử Nghiệp cho dù có gấp cũng không thể không biết xấu hổ trực tiếp mở miệng hỏi cô, chỉ có thể đau khổ chịu đựng qua một ngày, trong lòng rất ngứa ngáy. Lâm Cảnh Nguyệt đem mọi phản ứng của anh thu vào trong mắt, vuốt chiếc hộp nhỏ trong túi xách cười trộm, để cho anh gấp gấp đi, dù sao quà tặng của cô cũng chính là cái này!

Gương mặt Hà Tử Nghiệp băng bó cả ngày, cả công ty đều cảm thấy ông chủ của mình đang bức bối, mọi người đều nơm nớp lo sợ, cẩn thận, còn không ngừng liếc trộm Lâm Cảnh Nguyệt, muốn từ cô tìm ra dấu vết gây gổ của hai người, nhưng mặt Lâm Cảnh Nguyệt lại đầy nụ cười, vẫn như bình thường. trên dưới công ty đành phải đem tính khi này của ông chủ quy vào vấn đề công việc, lập tức, các trưởng phòng bộ phận cũng nhanh phát thông báo, làm thêm giờ làm thêm giờ, giao trả nhiệm vụ, giao trả nhiệm vụ, mỗi người đều thật giống con xoay mà xoay vòng vòng.

Khuya về nhà, tốc độ xe trên đường của Hà Tử Nghiệp thật sự kinh khủng, khiến trái tim nhỏ của Lâm Cảnh Nguyệt thiếu chút nữa bật ra, không ngờ người này lại vẫn thật cáu kỉnh, sao lại có thể ngây thơ như vậy chứ.

Xuống xe, Hà Tử Nghiệp không để ý đến cô, đi thẳng lên lầu. Lâm Cảnh Nguyệt làm mặt quỷ phía sau anh, hừ, dám trưng sắc mặt cho cô nhìn sao, có bản lĩnh thì về nhà của mình đi!

“Này, Hà Tử Nghiệp, anh đứng lại!” Lâm Cảnh Nguyệt nhìn bóng lưng của Hà Tử Nghiệp gọi một tiếng, dứt khoát dựa vào xe không đi.

Hà Tử Nghiệp đứng thì vẫn đứng nhưng không có quay đầu lại, cũng không nói chuyện, cứ như vậy đứng nguyên tại chỗm giống như bức tượng. Lâm Cảnh Nguyệt bị chọc tức đến muốn lệch mũi, có cần phải hẹp hòi như vậy không! không phải chỉ là một món quà sinh nhật thôi sao, cô không phải đã sớm nói cho anh biết là cô đã chuẩn bị rồi sao? Anh còn ở đấy rối rối rắm rắm cái gi!

“Hà Tử Nghiệp, em đếm tới ba, anh nhanh tới đây cho em! Bằng không. . .”

Lâm Cảnh Nguyệt nghiến răng, anh đứng đi, anh thử không tới đây xem?

Nghe được lời của cô, thân thể Hà Tử Nghiệp cứng đờ, dường như đang đấu tranh nội tâm, nên kia Lâm Cảnh Nguyệt đã bắt đầu đếm: “một. . . hai. . .” lại không tới! Lâm Cảnh Nguyệt cắn răng, cho rằng cô không dám đếm tới “ba” sao? cô há miệng, không đợi âm thanh khạc ra đã nhìn thấy người phía trước thật nhanh đi tới, mặt không có vẻ gì: “Chuyện gì?”

Giả bộ! nhìn là biết xạo rồi! Lâm Cảnh Nguyệt đá anh một đá: “Em mệt, cõng em lên.”

Hà Tử Nghiệp nhìn dấu chân nhỏ in trên quần tây, lại nhìn Lâm Cảnh Nguyệt đang chu chu môi, cũng không nói gì, cứ như vậy đang nhìn anh. Lâm Cảnh Nguyệt cũng không yếu thế cũng nhìn thẳng vào mắt anh, muốn dùng ánh mắt hù dọa cô? thật xin lỗi, chiêu này đã sớm không dùng được rồi.

Cuối cùng Hà Tử Nghiệp thở dài một cái, ngắt gương mặt của cô từ từ ngồi xổm xuống. Làm sao bây giờ? cô gái của mình nũng nịu như vậy, vậy thì theo cô cùng nháo thôi. Coi như cô không tặng quà sinh nhật cho anh. . . Nhưng mà, cô vì sao lại không tặng quà cho anh chứ? Hà Tử Nghiệp đặt Lâm Cảnh Nguyệt trên lưng cẩn thận đi lên, đề phòng cô trượt xuống, trong mắt xẹt qua một tia chán nản.

Nghi ngơi sau bữa tối, Hà Tử Nghiệp đã sớm chui vào chăn ngủ, đây là lần đầu tiên thấy. Lâm Cảnh Nguyệt cười trộm, anh hình như vẫn rất để ý, nhưng bây giờ là buổi tối, nhưng sinh nhật của anh là ngày mai, cô không thể mềm lòng! không thể! Nhất định phải tiến hành theo kế hoạch!

Thay vì nói Hà Tử Nghiệp ngủ thì hãy nói nằm trên giường, một ngày phiền chán làm sao có thể ngủ được? Nhưng quay đầu qua nhìn cô gái bên cạnh, cô dường như đã ngủ thiếp đi rồi. Trong lòng Hà Tử Nghiệp mất thăng bằng thật sâu, nhưng vẫn không đành lòng đánh thức cô, không thể làm gì khác hơn là nhìn trần nhà đếm trăng. một cái trăng lưỡi liềm, hai cái trăng lưỡi liềm. . . 990 trăng lưỡi liềm. . . Hà Tử Nghiệp không nhớ rõ mình rốt cuộc đếm đến bao nhiêu cái trăng lưỡi liềm, điện thoại Lâm Cảnh Nguyệt đã vang lên.

Anh vội đứng dậy tắt điện thoại đi động, tránh ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô, lại kinh ngạc phát hiện mắt của cô đã sớm mở, ánh mắt vô cùng tỉnh táo, trên mặt là nụ cười giảo hoạt. Anh ngẩn ngơ, động tác đứng dậy dừng lại, ngây ngốc nhìn cô gái của mình như làn khói bò dậy xuống giường, từ trong tủ quần áo móc ra một cái hộp, đưa tới trước mặt anh: “Diệp Tử, sinh nhật vui vẻ!”



Đến Lượt Em Yêu Anh
Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Chương 45: Nửa đêm làm chuyện xấu
Lúc này, điện thoại trên tay hiển thị không nhiều không ít vừa văn là 0 giờ, Hà Tử Nghiệp nhận lấy quà tặng ném lên giường, bất chợt ôm cô vào trong ngực. Từ nhỏ đến lớn, từ xưa đến nay chưa từng có ai vào giây phút đầu tiên của sinh nhật anh nói với anh câu sinh nhật vui vẻ. Ngay cả cha mẹ cũng chỉ là tặng quà qua loa mà thôi.

Bọn họ nghĩ rằng anh mạnh mẽ, là cứng rắn, cho rằng anh cơ bản không cần như lời chúc phúc mềm yếu như vậy. Nhưng bọn họ đã quên, anh cũng đã từng là cậu bé có khát vọng đối với bánh sinh nhật, nhưng anh chỉ đem khát vọng đó giấu trong lòng mà thôi. không nói ra không có nghĩa là không có, giống như anh chưa từng noi với cô chữ “yêu” nhưng cô luôn trong lòng anh, không ai có thể thay thế.

“Được rồi, được rồi, anh không muốn mở ra xem quà tặng là cái gì sao?” Lâm Cảnh Nguyệt cười híp mặt vỗ vỗ lưng anh nói. Hà Tử Nghiệp mấp máy môi, có chút quyến luyến buông cô ra, đưa tay mở sợi tơ buộc thắt trên hộp, tay có chút không ổn. Trong phút sắp khui ra, tim anh chợt có chút khẩn trương, ngay cả chóp mũi cũng đổ mồ hôi hột. Anh cảm thấy có chút buồn cười, hai từ “khẩn trương” này đã rất lâu không tìm thấy trong từ điển của anh, mà bây giờ, anh lại vì một món quà nho nhỏ của cô lại cảm thấy nhịp tim đập nhanh đến nỗi dường như không còn là của anh nữa.

Anh nhắm hai mắt lại, chậm rãi mở nắp hộp ra, không có kim cương vàng bạc hoa lệ, không phải là thủ công mỹ nghệ cao cấp, chỉ có một cuốn sổ nhỏ lẳng lặng nằm bên trong, thế nhưng anh lại cảm thấy không nói nên lời, cơ hồ run rẩy lấy ra cuốn sổ nhỏ, Hà Tử Nghiệp mở ra, tìm được trang có tên tuổi của cô, chậm rãi vuốt ve. Giờ phút này, người đàn ông ý chí cường hãn, cứng như sắt thép lại có thêm một chút nước mắt.

“thật tuyệt, em có chắc chắn không?.” âm thanh của anh có chút tắc nghẹn, một chút tóc rũ xuống che đi tầm mắt của cô, cô không nhìn thấy mặt anh, nhưng có thể từ âm thanh của anh nghe được cảm xúc, cô biết, người đàn ông này...
«1 ... 656667
Đánh Giá Của Bạn
Truyện Cùng Thể Loại
· Mail: hoahiep.vip@gmail.com
► Những nội dung trên wapsite được sưu tập từ nhiều nguồn trên internet ...
► View : +68(27690) | sitemap.xml | urllist.txt
► Loads : 0.00062/s | 9.5% | robots.txt | sitemap.html

Thank to : Xtgem.com